Hối tiếc

AT - Lang thang trong con hẻm sâu hút, em nhớ anh da diết. Đã bốn năm trôi qua mình xa nhau, bốn năm em sống trong niềm đau và sự hối tiếc khi em bỏ cuộc tình anh ra đi.

Quên làm sao được năm tháng yêu nhau ấm áp đầy hạnh phúc. Đó là năm tháng hạnh phúc nhất của cuộc đời em, lưu mãi trong tim em. Làm sao quên được những đêm trăng cùng anh dạo phố, bát cháo anh nấu khi em bệnh - đó là lần đầu tiên anh vào bếp nấu ăn, cái bánh bao anh mua vội cho em trước khi vào lớp... tất cả đều thắm hương vị tình yêu của anh dành cho em.

Em thích viết thơ, viết những bài thơ chia tay không trọn vẹn, anh không thích vì nó buồn quá, tàn nhẫn quá... Nhưng em thích viết đơn giản vì trên đời này ít có tình yêu đẹp và thường dang dở, nếu quá trọn vẹn thì còn có gì để viết. Anh im lặng nhưng anh sợ lỡ đâu sau này mình... Em không tin vì em nghĩ em và anh yêu nhau như thế thì chẳng lẽ nào...

Ấy thế mà nó như một điềm báo trước, em đã oán hận cuộc đời tại sao cho em và anh gặp nhau, yêu nhau mà không cho chúng mình được sống với nhau. Dù cho em có oán hận đến chừng nào thì hoàn cảnh vẫn không thay đổi, vẫn không thay đổi được định kiến gia đình anh và trong cả em.

Anh biết không, ngày xưa khi nói lời xa nhau, đằng sau cái lạnh lùng đó là sự đau khổ trái tim em vỡ thành trăm mảnh. Thật khó khăn khi em phải rời xa anh vì em đã yêu anh nhiều hơn em tưởng, nhưng em phải rút lui để anh hoàn thành chữ hiếu với gia đình. Anh cứ trách tại sao không cùng anh đương đầu với số phận, tại sao không cùng anh vượt qua khó khăn, cùng thuyết phục gia đình anh. Nhưng em đã đầu hàng số phận. Vì lòng tự ái quá cao của mình, em đã đánh mất anh.

Anh cứ buông lời trách móc hay giận hờn em thì em có thể thanh thản, nhưng anh lại im lặng, ánh mắt sâu thẳm nỗi buồn và sự tuyệt vọng. Em không dám quay lại nhìn anh vì em sợ khi thấy ánh mắt em, nó sẽ cuốn anh ra khỏi vòng hiếu đạo. Đến bây giờ ánh mắt ấy vẫn còn mãi trong em.

Học xong em không ở lại thành phố như dự định mà xin chuyển hồ sơ về quê để xa anh, để quên anh. Nhưng em đã lầm, càng xa anh em càng cảm nhận sự trống vắng, đau khổ. Trái tim em đã vật vã hình bóng của anh, em thèm cảm giác được yêu anh, được anh quan tâm, được giận hờn anh. Nhưng tất cả đã chìm vào quá khứ. Quên một cuộc tình khó hơn em tưởng rất nhiều.

Người ta nói con người chỉ được sống một lần, hãy làm những gì mình thích. Thế mà em đã không làm vậy, em đã để tuổi trẻ, tình yêu của mình trôi qua không chút ý nghĩa với cuộc đời. Em sống mà không biết đấu tranh cho chính mình, để bây giờ em đã mất anh, em đã hối tiếc bây giờ và mãi mãi...

NGUYỄN THỊ THU (CĐSP Bình Dương)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

♦Rất cảm ơn bạn đã ghé thăm blog !
♦Bạn có thể cho ý kiến của mình về blog xin vào phần nhận xét ở dưới.
♦Mọi ý kiến của bạn sẽ giúp blog ngày càng hoàn thiện hơn đáp ứng được nhu cầu cho chính bạn .
♦Nếu bạn muốn liên kết Logo với thongtin247 thì bấm vào đây

 
Trang chủ | Liên kết | Không gian đẹp | Trắc nghiệm vui | Girl xinh | Nghệ thuật cắm hoa | Sáng tạo | Làm đẹp | Làm hoa Voan | Du lịch | Thể thao | Tình yêu | Teen | Bài thuốc dân gian | Nude | Sự tích hoa