Món quà không bao giờ tặng

(thongtin247) -Chỉ còn một tháng 8 ngày nữa là chúng tôi quen nhau được một năm. Tôi đã chuẩn bị tặng anh một món quà để kỷ niệm ngày này - nhưng giờ đã không cần tới nữa…

Đã bảy ngày kể từ khi anh nói lời chia tay, đến giờ tôi vẫn chưa quen cái cảm giác không còn anh bên cạnh…

Cứ như thường lệ, sau một ngày mệt mỏi tôi lại nhắn tin cho anh. Lúc đầu, những tin nhắn vẫn bình thường, vẫn là những lời hỏi thăm lo lắng quan tâm của anh, rồi đột nhiên anh đề nghị chia tay, anh nói anh chưa sẵn sàng để yêu và giờ anh chỉ muốn học, muốn lo cho tương lai…

Những giọt nước mắt của tôi bắt đầu rơi, rơi mãi… Tôi hy vọng anh chỉ đùa với tôi… nhưng không, đó là sự thật!

Mấy hôm nay tôi nhớ anh, nhớ anh rất nhiều, nhớ những lúc anh quan tâm tôi, những lúc anh ở bên tôi, những lúc anh cho tôi lời khuyên… Những kỷ niệm cứ hiện về trong tôi… Dường như tôi chỉ mới quen anh ngày hôm qua.

...Ngày đầu tiên tôi đi học Anh văn cũng là ngày tôi gặp anh. Và rồi từ hôm đó, tối nào anh cũng nhắn tin, nói với tôi mọi chuyện. Chúng tôi nói chuyện với nhau rất vui, giống như đã quen nhau từ rất lâu. Sau một tháng tôi nói lời thích anh, chúng tôi bắt đầu quen nhau. Lúc đó tôi không nghĩ mình sẽ yêu anh, chỉ thích mà thôi, vì tôi là đứa mới lên thành phố bắt đầu cuộc sống của một sinh viên, giữa thành phố xa lạ này tôi cần có một người để tâm sự. Nhưng tôi yêu anh lúc nào không hay.

...Tôi dần dần tập chấp nhận việc anh sẽ đi biển vì anh học nghề hàng hải, tôi hứa đợi anh…

Tuy anh chỉ lớn hơn tôi hai tuổi nhưng anh rất trưởng thành, khác hẳn với tôi, một đứa con nít chưa biết nghĩ thấu đáo mọi chuyện, anh cứ hỏi tôi: “Biết khi nào em mới lớn?”. Và chắc vì lý do đó mà tôi với anh ngày càng khác nhau, tôi không hiểu được anh, không biết được anh đang nghĩ gì… Lúc đầu tôi tin vào chuyện của chúng tôi sẽ có một kết thúc tốt đẹp nhưng từ từ tôi hiểu ra việc đó sẽ rất khó…Tôi đoán là sẽ có ngày hôm nay nhưng tôi vẫn chưa chuẩn bị, không nghĩ là vào lúc này, tôi không chấp nhận được.

Chúng tôi chia tay qua những tin nhắn, không nói trực tiếp với nhau một lời, lúc đó anh ở quê anh, tôi ở quê tôi và hơn một tháng rồi chúng tôi không gặp nhau. Tuy không nói trực tiếp nhưng mỗi dòng mỗi chữ của anh khiến tim tôi đau nhói… Tôi không biết đã có chuyện gì xảy ra nhưng tôi vẫn rất yêu anh…

Có lẽ hôm nay anh đã về thành phố để chuẩn bị cho năm học mới. Tôi và anh ở cùng chung cư, chỉ cách nhau một tầng lầu nhưng khoảng cách đó bây giờ sao mà xa quá…! Tôi nửa muốn nửa không muốn gặp anh, tôi muốn biết anh có khỏe không nhưng tôi lại không biết phải đối mặt với anh như thế nào…

Tình yêu đầu tiên là như thế… Có lẽ sẽ có người nói rằng tôi còn quá trẻ và đó có thể không phải là tình yêu nhưng tôi biết mình đã thật sự yêu anh…

desiree24286


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

♦Rất cảm ơn bạn đã ghé thăm blog !
♦Bạn có thể cho ý kiến của mình về blog xin vào phần nhận xét ở dưới.
♦Mọi ý kiến của bạn sẽ giúp blog ngày càng hoàn thiện hơn đáp ứng được nhu cầu cho chính bạn .
♦Nếu bạn muốn liên kết Logo với thongtin247 thì bấm vào đây

 
Trang chủ | Liên kết | Không gian đẹp | Trắc nghiệm vui | Girl xinh | Nghệ thuật cắm hoa | Sáng tạo | Làm đẹp | Làm hoa Voan | Du lịch | Thể thao | Tình yêu | Teen | Bài thuốc dân gian | Nude | Sự tích hoa