Truyện ngắn: Tình yêu bất tử chương 10

(thongtin247) - CHAP 10


Tôi ngồi đằng sau lưng Vĩ mà không hề nói tiếng nào, chỉ im lặng mà ngồi, bầu không khí buổi tối, gió nhè nhẹ cũng không làm cho lòng tôi nhẹ bớt được khi mà trong đầu tôi giờ chỉ có hình ảnh hắn bị đánh bầm dập như thế, tôi thật hối hận khi để sự việc xảy ra mà không hế ngăn được nó, tại sao vậy?Sao nó lại làm thế?Ngày mai tôi phải nhìn mặt hắn sao đây?Cứ nghĩ tới cái ánh mắt hắn lúc ra về tôi lại càng thêm rối bời..cảm giác này là sao?Chẳng phải tôi cũng không ưa gì hắn sao, đáng lẽ hắn bị đánh tôi không vui mừng nhưng cũng không có lí nào lại buồn như thế, bao nhiêu câu hỏi cứ ùa ra tràn ngập trong đầu tôi lúc này…thật tôi không biết giải quyết thế nào nữa..

Cậu đứng lên, cả người hơi ê ẩm, nhưng nhứt nơi mép môi nhưng đôi mắt cậu vẫn không hề rời khỏi nhóc, nhóc đang ngồi đó, mặt bầm tím, trong lòng cậu thấy hơi nhói lên chỗ phần ngực, chỗ mà trái tim cậu đang đập, đúng nó đang đập, đập nhanh hơn bình thường, đập với một cơn nhói khó tả mà trước giờ cậu chưa bị lần nào, nhất là khi nhóc đang được một đôi tay khác đỡ lấy mà không phải là cậu. Tại sao vậy? Cảm giác đó là sao?

Chiếc xe do bác Trung lái, chạy nhanh trên phố, nhưng nó không nhanh như những gì cậu suy nghĩ hiện giờ, hình ảnh nhóc đẩy cậu ra để đón lấy cú đấm, mà đáng lí ra nó dành cho cậu nhưng nhóc đã …không dừng ở đó, cả câu nói của thằng bé kia – theo cậu đoán là em trai của nhóc, đó có phải là những gì nhóc nghĩ về cậu không?Dưới mắt nhóc cậu là một tên khinh người, chẳng coi ai ra gì sao?Nghĩ đến, hình như lúc ở trong lớp học nhóc cũng nói cậu là một người “xấu tính thấy sợ, khinh người thấy ớn, chảnh thấy ghia!” thì phải, cậu không hề buồn mà ngược lại còn cảm thấy mắc cười khi nghĩ đến hình ảnh một nhóc có thể vừa khóc mà vừa mắng cậu như vậy và cũng chính nhóc là người đầu tiên nói cậu như thế. Nhưng bất chợt nhớ lại hình ảnh đôi mắt ngấn lệ của nhóc, tim cậu lại nhói lên, tại sao?Cậu chỉ muốn thấy nụ cười vô tư, hồn nhiên của nhóc như lúc nói chuyện với Minh và Phúc chứ không muốn nhóc khóc, nhất là những giọt nước mắt ấy là do cậu gây ra cho nhóc…cậu dùng tay đè mạnh lên ngực để đè lên trái tim..chiếc xe vẫn chạy…
Anh..anh Quân, tới nhà rồi! – Vĩ nói với tôi khi hai đứa đã ở trước cổng.

Tôi nghe nhưng không hề trả lời, vì lúc này tôi cảm thấy không muốn nói chuyện với Vĩ , tôi xuống xe, đi đến nhấn cái chuông cửa như thường lệ và cất tiếng gọi :

Papa, mama ui!Có ai ra mở cửa cho pé Heo hok?

Từ từ, papa ra liền nà Heo ui! - từ trong nhà vọng ra tiếng ngừơi đàn ông, vậy là mama hôm nay có ca trực rùi giờ chưa về nữa - Đợi xíu đi, ba đang làm lỡ tay!

Một lát sau…

Rùi ra rồi nà!Làm gì mà hối dữ quá! - người đàn ông bận chiếc tạp dề Pikachu của mama đang loay hoay tìm chiếc chìa khoá để mở cổng cho 2 đứa con của mình kèm theo những lời nói nhắc nhở - Đi học mai mốt về đúng giờ nha pé Heo, có trễ hay gì đó cũng gọi báo nhà nghen!Ba ở nhà mà lo quá chừng mới kiu thằng Vĩ đi đón đó!

Dạ, con xin lỗi papa iu nhiều nha, tại hôm nay con trực nhật lớp nên quên giờ giấc lun! – tôi vừa cười vừa nói như mọi ngày để cho papa không bít là tôi đang buồn.

Trực nhật mà cũng say mê quên cả giờ giấc hả? – papa tỏ ra ngạc nhiên với lời nói của tôi.

Vĩ sao hok vào nhà, đứng đó chi? - tự nhiên papa kiu với ra đằng sau lưng tôi – Vào nhớ khoá cửa lại nha!

Tôi cố tình không quay lại nhìn nó, mà đi thẳng một mạch vào nhà bếp, trên bàn đã có sẵn đồ ăn nóng, nhìn ngon tuyệt, mama nấu ăn không thể chê, papa nấu ăn cũng không tệ, kakaka…

Chu choa, ngon quá papa ui!Nhìn là muốn ăn ngay rùi!Mời cả nhà vào ăn cơm! – tôi nói ra vài câu “tán thưởng” khi thấy papa và nó đi vào bếp cùng lúc.

Tôi cầm lấy nắm đũa, vừa chia vừa nói với Vĩ nhưng không hề nhìn nó, giọng nói có tỏ ra hơi lạnh nhạt.

Vĩ đi rửa tay rồi vào ăn cơm đi!

Trong bữa ăn tôi huyên thuyên đủ thứ chuyện trên lớp, nào là quen được 2 người bạn mới là Minh và Phúc, rồi tới chuyện chọc tức con nhỏ Hà, nhưng tôi không hề đá động đến chuyện xảy ra khi nãy, không một chút nào cả, ngay cả nhìn nó cũng không. Dường như papa thấy được sự việc đang diễn ra hơi khác với thường ngày nên mới hỏi tôi :

Con và Vĩ hôm nay có chuyện gì vậy?Hai anh em giận nhau ha?

Làm gì có papa, làm gì có chuyện hai anh em chúng con giận nhau nà, phải hok Vĩ? – tôi nhìn papa cười và quay sang nó như muốn ra hiệu cho nó.

Đúng, rồi đó ba, anh Quân thương con lắm! – nó nói và cố nở một nụ cười thật nhẹ và cũng thật nhanh nó quay ra chỗ khác.

Sao con không kiu bằng anh hai mà cứ kiu anh Quân hoài vậy? – papa hỏi nó khi nghe nó xưng hô vậy với tôi

Không sao đâu papa, kiu vậy cho thân, chứ kiu anh hai con nghe cũng kì lắm! – tôi cố tình giải vây cho nó.

Thui, anh em con muốn kiu sao thì kiu, nhưng nhớ giữ đúng “trật tự lớn nhỏ” àh!!

Ảnh đâu có lớn hơn con nhiêu đâu, có mấy tháng chứ mấy! - tự nhiên nó “dỡ chứng” la lên.

Cái thằng này, con muốn “làm phản” ha? – papa ngạc nhiên khi thấy biểu hiện nó như vậy.

Thui papa, lâu lâu em nó khìn papa đừng la nó chi!!Bác sĩ bảo khi bệnh nhân đang bị kích động hem nên chống lại bệnh nhân! – tôi cố tình đùa cho papa vui mà quên lời nó nói.

Thui em ăn lẹ đi, anh còn dọn dẹp rùi học bài nữa! – tôi quay qua nó thúc dục

Thật là buồn cười, người bực mình đáng lẽ là tôi mới đúng chứ sao giờ người bực mình lại là nó, tôi đang là người giận mà, tại sao nó lại còn phản ứng mạnh hơn tôi cơ chứ?Thằng nhóc này..thậ hok hiểu nỗi..nhưng lần này tôi phải giận nó để cho nó bít tay..dám cãi lời tôi và dám “làm loạn ở tuổi dậy thì”..

Thui, hai đứa muốn làm gì làm, ăn xong hai anh em dọn dẹp nha, ba vô phòng làm việc đây! – nói rồi papa đi lên trên lầu, đóng cửa lại.

Ăn xong chưa? Dọn lại đây cho anh rữa! – tôi đứng bên cái bồn rữa chén và “ra lệnh” cho nó, vẫn giọng lạnh nhạt.

Nó ngoan ngoãn nghe theo lời tôi, mang từng món trên bàn đặt bên cạnh cái bồn rửa, tôi dùng miến bọt biển đổ chút Sunlight vào rùi vò vò, khi đã có bọt tôi bắt đầu lấy từng chút từ “mớ hỗn độn” lau chùi rồi bỏ vào trong bồn vặn nước chảy từ trên xuống, từng giọt mát rượi thấm vào tay tôi, có mấy giọt văng tung toé trên áo, trên mặt tôi..vui dễ sợ..kệ chưa tắm mà quậy xíu hehehe…(hem bít có ai thix chơi trò này hem nè, vui lắm đó!!) Đang hí hoáy với mấy cái chén dĩa lộn xộn thì tự nhiên có hai cánh tay luồn qua hai bên eo tôi tiến ra đằng trước nắm lấy tay tôi hay nói đúng hơn là giựt lấy miến bọt biển từ tay tôi ..

Em đang làm gì vậy? – tôi hơi quay đầu ra sao hỏi nó, lúc này hai khuỷ tay nó hơi ép chặt vào eo tôi nên khó cử động cả người.

Rữa chén, hok thấy sao còn hỏi, đang phụ anh mà!! – nó trả lời tôi, bây giờ đầu nó đặt cạnh bên má phải của tôi, cằm nó tựa hờ vào vai tôi, ủa sao tui thấy giống nó đang ôm tui wé vậy? (chứ nó nghĩ đang làm gì chùi!Thằng khờ thấy ớn lun!)

Phụ thì đứng một bên mà phụ, làm gì phải đứng đằn sau như vậy?

Hem thix, thích đứng vậy đó, cho hok? – nó trả lời kiểu huề vốn không lãi đồng nào.

Thui tuỳ em, đứng sao thì đứng! – tôi cố tình hok quan tâm và tiếp tục làm việc

Đứng được một chút thì tự nhiên nó dùng cùi chỏ thọc nhẹ vào eo tôi, tôi không nói gì, nó lại tiếp tục làm vậy vài lần..tôi hơi nhột rùi nha

Em đang làm cái gì nữa vậy? Đứng hok yên hah? – tôi quay lại lần này dễ hơn được xíu, vai tôi có thể chạm được ngực nó, và đầu thì có thể ngước lên nhìn mặt nó mà nói chuyện.

Có làm gì đâu?Anh bị sai vậy?Nãy giờ em đứng yên mà. – nó cố tình đẩy tôi vào thế bị động

Em..em..trùi ui.. – tôi nói hok lại nên tức wé quay mặt lại hướng bồn rửa

Thui, anh đừng giận em nữa mà..anh - lần này cằm nó chà chà trên vai tôi, cùi chỏ nó thọc nhẹ vào hai bên eo típ tục

Thì ra ku cậu nãy giờ kiếm chuyện xin lỗi nè, tôi mắc cười quá nhưng cũng cố làm “mặt lạnh” để trừng phạt nó.

Giận gì?Có giận gì đâu, chỉ hok thích nói chuyện “với ai đó” thui, làm gì giận?Giận chuyện gì? – tôi cố tình nhấn mạnh từ “giận” để xem phản ứng nó thế nào.

Đó vậy mà nói hok giận, thui mà rộng lượng bỏ qua đi mà ca ca!Ca ca iu dấu ui, đừng giận đệ đệ nhỏ mà! – lúc này tui muốn cười gần chit nhưng cố cắng hai môi lại để hok phát ra tiếng – Em xin lỗi mà!Mai mốt hem làm vậy nữa đâu, tại em hắn ăn hiếp anh mà, em chỉ bảo vệ anh thui! Đừng giận đệ nữa mừ!

Thôi, tôi chịu hết nỗi rồi, con ngừơi tui vậy đó hok biết giận dai là gì, nó mới năn nỉ chút xíu mà mềm lòng rùi, tôi quay lại lần này là cả người đối diện với nó nhưng tôi vẫn đứng giữa hai cánh tay đang chống lên thành bồn của nó, mặt tôi như chỉ đối diện với ngực nó thôi (thèn cao quá chừng ta, ghen tị ghia!Nhưng cảnh đứng như vậy củng được hehehe^.^) Tôi đấm nhẹ vào ngực nó mà nói :

Vĩ hư lắm nà, chưa nghe anh nói xong mà đánh người bậy bạ rồi, đã vậy anh kiu dừng mà hok nghe lời anh gì hết!Mai mốt còn vậy là hok anh em hay nói chiện gì hết nha, tuyệt giao lun đó!Nhớ chưa?

Dạ, em xin lỗi, em nghe rùi, bít rùi khổ lắm nói mãi!Vậy là hết giận rùi nha ca ca! – nó vừa nói vừa lấy ngón tay dính đầy xà phòng chọt chọt vào eo tôi

Ái, dơ thèn quỹ, dám chọt anh nà..hehehe.. – tôi dùng tay quơ một miếng bọt quẹt lên cằm với lại lên mũi nó rùi tự cười sặc sụa

Chít rùi, anh gây chiến trước nha!ya..ya.. – nó dùng cả hai tay hốt bọt rồi chà lên cả hai má tôi

Áh, đau..ui da da! Đau thèn quỹ! – tôi rên lên khi nó chạm vào má tôi ngay chỗ bị nó đánh hồi nãy.

Em xin lỗi!Hồi nãy em đánh anh đau lắm hah? – nó dùng tay xoa nhẹ vào má tôi và hỏi

Hỏi vô duyên, bị đánh mà hok đau chứ sao mới đau?

Em xin lỗi, mà cũng tại anh tự nhiên đứng ra đỡ cho thèn đó chi!

Ai biểi anh kiu em dừng lại mà em hok chịu nghe chi, bởi vậy mai mốt phải nghe lời anh bít chưa? – tôi gằng giọng hỏi nó

Bít gòi! – nó trả lời quoa loa

Bít gòi thì ..hehehe..trả thù đây… - tôi dùng hai tay hết tung toé cả nước lẫn xà bông lên cả người nó, ướt từ trên xuống dưới.

Nó cũng không thua, cũng làm lại vậy trên người tui, vậy là “chiến tranh” nổ ra…được chút xíu thì…chuyện gì đến nó sẽ đến..

Chùi đất ơi, hai anh em “phá nhà” hah? Ăn xong hok lo dọn dẹp mà quậy gì đó, chùi còn te tua hơn lúc chưa dọn nữa!! – papa nghe ồn nên bứơc ra thấy cả “bãi chiến trường” hỗn độn – thui làm ơn lên lầu thay đồ, học bài rùi đi ngủ sớm dùm con “mấy ông tướng”, để đó tui dọn cho!!

Tôi lè lưỡi rùi nhăn răng cười làm huề với papa, nhanh như cắt nó nắm tay tôi chạy lên lầu để người đàn ông loay hoay với mớ hỗn độn.

Ngủ ngon nha papa!Chúc mama ngủ ngon dùm con!! – tôi đứng chỗ cầu thang nói vọng lại.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

♦Rất cảm ơn bạn đã ghé thăm blog !
♦Bạn có thể cho ý kiến của mình về blog xin vào phần nhận xét ở dưới.
♦Mọi ý kiến của bạn sẽ giúp blog ngày càng hoàn thiện hơn đáp ứng được nhu cầu cho chính bạn .
♦Nếu bạn muốn liên kết Logo với thongtin247 thì bấm vào đây

 
Trang chủ | Liên kết | Không gian đẹp | Trắc nghiệm vui | Girl xinh | Nghệ thuật cắm hoa | Sáng tạo | Làm đẹp | Làm hoa Voan | Du lịch | Thể thao | Tình yêu | Teen | Bài thuốc dân gian | Nude | Sự tích hoa