(thongtin247) - CHAP 4
…Áh..những giọt mưa chưa kịp làm ướt tóc tôi vậy mà …một chiếc xe hơi ( loại có 4 bánh đó!!) chạy ngang một vũng nước …vậy là tôi ướt từ trên xuống dưới, ướt mà hok còn chỗ nào để ướt nữa, tôi ngước lên nhìn thì đã thấy cái mặt của hắn với nụ cười đầy “mãn nguyện” đang nhìn ra từ trong ô cửa kính của chiếc xe vừa mới chạy ngang qua vũng nước và “kết quả” của nó tôi nhận nè, trời ơi ông ghét con lắm hảh, từ khi gặp hắn là xui đủ thứ chuyện vậy nè trời …ầm ầm…xoẹt …sét đánh ..con xin lỗi, hok nói nữa (sợ nhất sét vì sợ nó đánh trúng hehehe, làm chuyện xấu nhìu wé nên sợ!!) Mai mốt phải kiếm cớ hỏi tuổi hắn rồi đi coi thầy cúng, kiu ổng giải “tam tai” cho mới được, huh…
Làm gì mà anh ướt nhẹp vậy hah? – có một giọng nói wen wen phát ra từ phía sau lưng
Thì ra là nó, “thằng nhóc ưa phàn nàn” của nhà tôi, thấy tôi ướt vậy thế nào nó cũng nói này nói nọ tui cho coi, em trai gì mà như “anh cả” vậy, nhiều lúc tôi thoáng nghĩ nó làm anh mới phải chứ hok phải tôi,, ủa mà nó làm gì mà ở đây vậy..chưa hết ngạc nhiên thì nó hỏi típ
Anh làm gì mà ướt nhẹp vậy ?
Anh bị xe cán trúng nước, rùi nước nó trúng anh – tôi trả lời nó như giễu cợt
Về thay đồ đi cảm lạnh bây giờ - nó tỏ ra hơi khó chịu, đùa thui mà làm gì ghia thế
Ủa, mà em làm gì ở đây giờ này vậy? - lần này tới phiên tôi tỏ ra là một người “anh cả” quan tâm tới em trai mình.
Àh, em mới học về, mấy đứa bạn rũ em đi ăn tại cái KFC gần đây! – nó đã nhẹ giọng lại – Nên sẵn tiện em kiu tụi nó chở em tới đây lun để…
Để chi?Mà nè có đồ ăn mà hok cho anh ăn là xấu lắm nha, về méc mama cho coi – tôi thấy nó ấp úng nên sẵn tiện làm nũng với nó lun
Bít thế nào cũng thế nên ..mua sẵn cho anh rùi nè..hambergơ tôm nè!! – chua choa, “em trai” tôi chu đáo quá, mua lun món khoái khẩu cho tui lun nè!!^-^
Đưa thẻ xe đây, em lấy xe rùi về lun! - hả, có vụ này nữa hah, hehe đở quá
Tôi rút trong túi quần cái thẻ xanh xanh đưa cho nó và chỉ chỗ tôi gởi chiếc xe. Nó quăng cái cặp táp cho tôi rồi phóng thật nhanh qua bên kia đường mặc dù trời đang mưa (lúc này đã bớt mưa rùi!!) Thèn em tui thiệt là “dễ xương” ghê, mà cũng công nhận, nó mới lớp 10 mà tướng tá cao ráo ghê, nó cao hơn tôi lận đó...hok bit hắn và nó ai cao hơn ta.. . ủa mà tự nhiên nghĩ đến hắn..ui, nhưng phải nói một điều là nó nhìn rất đẹp trai, thân hình rắn chắc (hok như tôi như “công tử bột” vậy!>.<) với chiếc áo trắng học sinh tay dài được xăng lưng lửng nơi khuỷ tay, quần tây ôm và mang giầy Adidas nhìn cứ như người mẫu chuyên nghiệp vậy hehehe..chắc nhiều cô trong trường mê đắm anh chàng nhà ta lém đây …thật tự hào khi có đứa em trai như nó… Nè ngẩn người nghĩ gì vậy ? - giọng nói thèn em kéo tôi ra khỏi sự “mơ màng”
- về lẹ đi, mưa lạnh quá!! Chít chưa, sao nãy giờ đứng đó mà hok nói? Tại thấy anh đang “mơ mộng” gì đó mà có để ý ai đâu, sợ kiu bất chợt anh “cắn” sao !!
– thèn nhóc quỹ trêu lại tôi trả thù nè Ùh, cắn thì đi chích ngừa, sợ gì
– tôi vừa leo lên xe, vừa làm mặt lẫy kèm theo cái nhéo ngay cái eo của nó .. ehehe..vui ghia Ui, em đùa thui mà bộ giận hah?
– nó nhăn mặt hỏi tui(đau mà nên nhăn mặt thui, he) Đâu dám, mấy người đang chỡ tôi mà, giận để đi bộ ha?
– tôi làm mặt “giận dai” nhưng trong lòng chỉ là mún trêu nó thui (sở thix của tui mà lị, ăn rùi trêu em trai hehe) Thui,em xin lỗi mà, đừng giận nữa
– nó làm vẽ mặt “ăn năn” trông rất mắc cười, như con nít vậy đó Uh, hok giận nữa được chưa, về lẹ đi lạnh quá chừng, đứng dưới mưa mà tưởng dưới nắng hah? Nói chuyện hoài, về nhà rùi nói típ
– tôi nói một hơi hok kịp nghỉ Vậy àh, bám chắc nha..
– nó vừa nói vừa phóng vụt chạy đi chưa kịp cho tui chuẩn bị gì hết Bị giật ngược ra sau, theo phản xạ tôi lấy hai tay ôm lấy eo nó, sau đó hình như tôi thấy nó hơi nghiêng mặt về sau nhìn tôi cười rồi lại quay lên trước thật nhanh, thèn nhóc kì lạ, mà nó chạy xe đạp gì mà nhanh như đi xe máy vậy, làm tôi hok dám bỏ tay ra, sợ bị rớt lại phía sau hok ai “lụm”( làm như là bịch rác hok bằng ). Mưa lạnh thì nép vô lưng em nè, ôm vô cho ấm!
– nó nói với ra đằng sau nhắc tôi Hok cần, làm như anh là con nít hok bằng!!
– tôi nói lên cho nó nghe Uh, con nít gì như anh, nít quỹ thì có
– nó vừa nói vừa cười ha hả, dễ ghét thiệt, về nhà cho nó bít tay, lu – pa – ca – di (hok bít vít đúng hok, dịch là “hãy đợi đấy!”)
Chạy trong mưa như thế này vui thiệt, mưa táp vào mặt vừa đau vừa lạnh (thèn khùng vậy mà vui hah!) nhưng lại có cảm giác thin thix, bất giác hok bít sao tôi lại ôm thèn nhóc thật chặt và nép cả người mình vào cái lưng ẩm nước của nó, heheh.. chắc do phản xạ thui…mát thiệt…gió lạnh thổi như thế làm tan bao nhiêu mệt mõi cho cả ngày, tôi muốn giũ bỏ sạch, để mưa rữa trôi tất cả. Trong cơn mưa đầy ẩm ướt và lạnh căm như vậy lại có một cơ thể đang nóng lên, trái tim của một người con trai đang đập liên hồi vì con người đang ngồi sau lưng cậu đang ôm cậu và nép vào người cậu một cách thật tự nhiên, đúng như điều mà cậu muốn, một thứ tình cảm với người ấy nhưng hoàn cảnh không cho cậu nói ra, vì hiện giờ hai người trong một vai trò “anh em trong gia đình”, cậu thật sự mâu thuẫn và cậu không bít sẽ kiềm chế được trong bao lâu….
(Còn nữa) St
Làm gì mà anh ướt nhẹp vậy hah? – có một giọng nói wen wen phát ra từ phía sau lưng
Thì ra là nó, “thằng nhóc ưa phàn nàn” của nhà tôi, thấy tôi ướt vậy thế nào nó cũng nói này nói nọ tui cho coi, em trai gì mà như “anh cả” vậy, nhiều lúc tôi thoáng nghĩ nó làm anh mới phải chứ hok phải tôi,, ủa mà nó làm gì mà ở đây vậy..chưa hết ngạc nhiên thì nó hỏi típ
Anh làm gì mà ướt nhẹp vậy ?
Anh bị xe cán trúng nước, rùi nước nó trúng anh – tôi trả lời nó như giễu cợt
Về thay đồ đi cảm lạnh bây giờ - nó tỏ ra hơi khó chịu, đùa thui mà làm gì ghia thế
Ủa, mà em làm gì ở đây giờ này vậy? - lần này tới phiên tôi tỏ ra là một người “anh cả” quan tâm tới em trai mình.
Àh, em mới học về, mấy đứa bạn rũ em đi ăn tại cái KFC gần đây! – nó đã nhẹ giọng lại – Nên sẵn tiện em kiu tụi nó chở em tới đây lun để…
Để chi?Mà nè có đồ ăn mà hok cho anh ăn là xấu lắm nha, về méc mama cho coi – tôi thấy nó ấp úng nên sẵn tiện làm nũng với nó lun
Bít thế nào cũng thế nên ..mua sẵn cho anh rùi nè..hambergơ tôm nè!! – chua choa, “em trai” tôi chu đáo quá, mua lun món khoái khẩu cho tui lun nè!!^-^
Đưa thẻ xe đây, em lấy xe rùi về lun! - hả, có vụ này nữa hah, hehe đở quá
Tôi rút trong túi quần cái thẻ xanh xanh đưa cho nó và chỉ chỗ tôi gởi chiếc xe. Nó quăng cái cặp táp cho tôi rồi phóng thật nhanh qua bên kia đường mặc dù trời đang mưa (lúc này đã bớt mưa rùi!!) Thèn em tui thiệt là “dễ xương” ghê, mà cũng công nhận, nó mới lớp 10 mà tướng tá cao ráo ghê, nó cao hơn tôi lận đó...hok bit hắn và nó ai cao hơn ta.. . ủa mà tự nhiên nghĩ đến hắn..ui, nhưng phải nói một điều là nó nhìn rất đẹp trai, thân hình rắn chắc (hok như tôi như “công tử bột” vậy!>.<) với chiếc áo trắng học sinh tay dài được xăng lưng lửng nơi khuỷ tay, quần tây ôm và mang giầy Adidas nhìn cứ như người mẫu chuyên nghiệp vậy hehehe..chắc nhiều cô trong trường mê đắm anh chàng nhà ta lém đây …thật tự hào khi có đứa em trai như nó… Nè ngẩn người nghĩ gì vậy ? - giọng nói thèn em kéo tôi ra khỏi sự “mơ màng”
- về lẹ đi, mưa lạnh quá!! Chít chưa, sao nãy giờ đứng đó mà hok nói? Tại thấy anh đang “mơ mộng” gì đó mà có để ý ai đâu, sợ kiu bất chợt anh “cắn” sao !!
– thèn nhóc quỹ trêu lại tôi trả thù nè Ùh, cắn thì đi chích ngừa, sợ gì
– tôi vừa leo lên xe, vừa làm mặt lẫy kèm theo cái nhéo ngay cái eo của nó .. ehehe..vui ghia Ui, em đùa thui mà bộ giận hah?
– nó nhăn mặt hỏi tui(đau mà nên nhăn mặt thui, he) Đâu dám, mấy người đang chỡ tôi mà, giận để đi bộ ha?
– tôi làm mặt “giận dai” nhưng trong lòng chỉ là mún trêu nó thui (sở thix của tui mà lị, ăn rùi trêu em trai hehe) Thui,em xin lỗi mà, đừng giận nữa
– nó làm vẽ mặt “ăn năn” trông rất mắc cười, như con nít vậy đó Uh, hok giận nữa được chưa, về lẹ đi lạnh quá chừng, đứng dưới mưa mà tưởng dưới nắng hah? Nói chuyện hoài, về nhà rùi nói típ
– tôi nói một hơi hok kịp nghỉ Vậy àh, bám chắc nha..
– nó vừa nói vừa phóng vụt chạy đi chưa kịp cho tui chuẩn bị gì hết Bị giật ngược ra sau, theo phản xạ tôi lấy hai tay ôm lấy eo nó, sau đó hình như tôi thấy nó hơi nghiêng mặt về sau nhìn tôi cười rồi lại quay lên trước thật nhanh, thèn nhóc kì lạ, mà nó chạy xe đạp gì mà nhanh như đi xe máy vậy, làm tôi hok dám bỏ tay ra, sợ bị rớt lại phía sau hok ai “lụm”( làm như là bịch rác hok bằng ). Mưa lạnh thì nép vô lưng em nè, ôm vô cho ấm!
– nó nói với ra đằng sau nhắc tôi Hok cần, làm như anh là con nít hok bằng!!
– tôi nói lên cho nó nghe Uh, con nít gì như anh, nít quỹ thì có
– nó vừa nói vừa cười ha hả, dễ ghét thiệt, về nhà cho nó bít tay, lu – pa – ca – di (hok bít vít đúng hok, dịch là “hãy đợi đấy!”)
Chạy trong mưa như thế này vui thiệt, mưa táp vào mặt vừa đau vừa lạnh (thèn khùng vậy mà vui hah!) nhưng lại có cảm giác thin thix, bất giác hok bít sao tôi lại ôm thèn nhóc thật chặt và nép cả người mình vào cái lưng ẩm nước của nó, heheh.. chắc do phản xạ thui…mát thiệt…gió lạnh thổi như thế làm tan bao nhiêu mệt mõi cho cả ngày, tôi muốn giũ bỏ sạch, để mưa rữa trôi tất cả. Trong cơn mưa đầy ẩm ướt và lạnh căm như vậy lại có một cơ thể đang nóng lên, trái tim của một người con trai đang đập liên hồi vì con người đang ngồi sau lưng cậu đang ôm cậu và nép vào người cậu một cách thật tự nhiên, đúng như điều mà cậu muốn, một thứ tình cảm với người ấy nhưng hoàn cảnh không cho cậu nói ra, vì hiện giờ hai người trong một vai trò “anh em trong gia đình”, cậu thật sự mâu thuẫn và cậu không bít sẽ kiềm chế được trong bao lâu….
(Còn nữa) St
0 nhận xét:
Đăng nhận xét
♦Rất cảm ơn bạn đã ghé thăm blog !
♦Bạn có thể cho ý kiến của mình về blog xin vào phần nhận xét ở dưới.
♦Mọi ý kiến của bạn sẽ giúp blog ngày càng hoàn thiện hơn đáp ứng được nhu cầu cho chính bạn .
♦Nếu bạn muốn liên kết Logo với thongtin247 thì bấm vào đây