Hiu hiu nắng đã lên đồi
Ai đi cũng nhớ, Ai ngồi cũng thương
Cô em hái mít bên đường
bước ra hối hả : Đây vườn nhà Em
Từ ngày chinh chiến bình yên
lối sau ngõ trước nên duyên mượt mà.

Người về từ đất trời xa
sông Hồng, sông Hậu, sông Trà, sông Thương
Khẩn hoang, lập ấp, mở đường
xây làng bản mới tựa sườn non cao
Mùa thu tiếng lá xạc xào
nhánh lan rừng tím lẫn màu xanh mây.

Lao xao con suối đong đầy
cho Em gội tóc những ngày lên nương
Nước trong như thế thay gương
chiều nghiêng soi bóng vầng dương là đà
Đôi bờ mấy thảm cỏ hoa
đợi người lãng tử với tà áo bay.

Mời Anh đừng vội chia tay
tặng Anh quả mít – chính cây Em trồng
Xa rồi có nhớ Em không
mỗi mùa mít chín ai mong Anh về
Ngược đồi xuôi dốc hương quê
có Nàng thôn nữ – nắng xe tơ lòng.

Di Linh – 1978 – Sông Hậu.