Mưa là anh, nắng cũng là anh

Từ những điều giản dị mà sâu lắng, đơn giản nhưng lôi cuốn, như thể đó là cuộc sống và rằng hoàn cảnh không tạo ra bản lĩnh hay nghị lực cho con người nhưng nhờ nó, ta có thể mạnh mẽ hoặc bi thương hơn, rằng tình yêu sẽ làm nên những điều kỳ diệu nhất trong cuộc sống... đó là những gì tôi cảm nhận được từ cuốn tiểu thuyết 'Mưa là anh, Nắng cũng là anh' của tác giả Quỳnh Dao.

Lily
(Cuốn sách của tôi)

Nếu bạn chưa một lần đọc các tiểu thuyết của Quỳnh Dao thì tôi hy vọng bạn hãy chọn một cuốn và đọc nó nhé. Tôi tin bạn sẽ bị cuốn hút vào câu chuyện của tác giả giống như tôi.

Trong cuộc sống, quan hệ giữa con người với con người được bắt đầu từ sự quen biết trước hay chỉ là ngẫu nhiên thì nó chưa hẳn là tốt hay xấu. "Cuộc sống rất công bằng với mọi người" và tôi nghĩ câu nói này chưa chắc đã đúng. Xong trong Mưa là anh, Nắng cũng là anh thì câu nói này lại hoàn toàn đúng. Đôi khi cuộc sống lấy đi những thứ tốt đẹp của bạn nhưng sẽ không lấy hết hoàn toàn, thế nào cũng có một thứ dẫn ta tới nhiều điều tốt đẹp hơn. Điều quan trọng là ta có đủ bản lĩnh và khả năng để lấy thứ lớn hơn hay không.

Minh Thư là một cô gái vừa có tài lại có sắc, nói theo nghĩa thông thường bây giờ là "vừa đẹp vừa giỏi". Cô đã làm được điều mà tất cả các chàng trai khác trong thôn Kỳ Sơn không làm được. Cô chỉ có một người thân ruột thịt duy nhất là ông nội, nhưng một ngày đẹp trời sau khi cùng con Hoàng Mã chạy khắp thảo nguyên mênh mông của Kỳ Sơn quay về nhà, Minh Thư được báo tin: "Ông nội bệnh nặng phải đưa đi cấp cứu". Rồi người thân duy nhất của Minh Thư cũng rời xa cô.

Một cô gái chưa tròn 17 tuổi một mình lên thành phố Đài Bắc để nương nhờ một người dì họ hàng xa, trong khi còn chưa một lần biết mặt hay biết tin tức gì về người dì đó, thông tin chỉ là một địa chỉ có ghi số điện thoại. Những tình tiết trớ trêu trong cuộc sống, sự đố kỵ, ghen ghét của con người đã đưa Minh Thư đi đến những quyết định sống còn cho chính bản thân mình. Rồi một cuộc gặp gỡ bất ngờ như là định mệnh nhưng cũng đầy nước mắt.

"Khi thượng đế khuất một nhát roi lên lưng chúng ta, chúng ta đừng nên than khóc, đó là ngài muốn chúng ta hoàn hảo hơn. Cay đắng đau khổ trong cuộc đời chính là những nhát roi đó nhưng khi đã vượt qua nổi khổ của chính mình thì con người mới thành hoàn hảo. Cái tang của nội là vết roi đầu tiên mà số phận quất lên người Minh Thư và cách đây một tháng khi Minh Thư bắt đầu cuộc hành trình lên Đài Bắc thì cô đã chịu nhiều nhát roi khác nữa...". Đó có phải là một ý nghĩa sâu sắc hay không? Riêng tôi cảm nhận thấy một nghị lực phi thường từ một cô gái trẻ yếu ớt.

Những giọt nước mắt cảm động từ từ lăn trên má, không phải là nhân vật Minh Thư, nó như là của chính tôi và tôi như đang trải qua từng giây từng phút trong cuộc sống của nhân vật. Hai con người cùng cảnh ngộ, cùng có một nỗi đau, một sự mất mát giống nhau nhưng chỉ vì chút hiểu lầm mà Quân Vũ đã vô tình làm tổn thương cô gái mỏng manh nhỏ bé. Thế nhưng những điều mà Minh Thư viết để lại trong phong thư nhỏ đã làm thay đổi Quân Vũ, cũng từ đây một mối quan hệ khác đã hình thành.

Tình yêu bắt đầu từ cái nhìn đầu tiên, ấn tượng đầu tiên, cuộc gặp gỡ đầu tiên... hay phải là ở gần nhau, quen biết nhau thật lâu, hiểu rõ về nhau rồi mới có tình yêu xuất hiện? Cái nào cũng đúng phải không? Nhưng riêng tôi thì luôn nghĩ tình yêu thường bắt đầu từ cái nhìn đầu tiên, ấn tượng đầu tiên. Trong tình yêu sẽ có đủ cung bậc: yêu thương, giận hờn, hạnh phúc, đau khổ... nhưng có ai biết tình yêu đôi khi cũng là sự im lặng chờ đợi, chỉ là âm thầm quan tâm, âm thầm chăm sóc một ai đó. Tình yêu có phải là "khi người ta yêu được hạnh phúc thì ta cũng sẽ hạnh phúc cho dù hạnh phúc đó không phải là ở bên cạnh ta mà bên cạnh một người khác?" Đó có lẽ là thứ tình yêu quá cao thượng.

Tôi nghĩ hạnh phúc chỉ là "khi ta yêu và cũng được yêu", đó mới là hạnh phúc trọn vẹn. Nếu chỉ người ta yêu hạnh phúc thì chưa hẳn ta đã hạnh phúc như điều ta nói.

Câu chuyện tình yêu của Quân Vũ và Minh Thư cũng trải qua bao sóng gió, nhưng điều cốt lõi nhất lại chính là tình yêu ở mỗi người. Khi cuộc sống không cho Minh Thư sự "môn đăng hậu đối", đẳng cấp giữa một người ở và ông chủ không cho phép Minh Thư được đi qua giới hạn để một lần sống thật với con tim. Sự sợ hãi sẽ đánh mất tất cả những thứ mình đang có nếu như mình đi xa hơn tình cảm giới hạn của một ông chủ giành cho người ở cũng khiến Quân Vũ nhiều đêm trăn trở.

Khi có những kẻ thứ ba xuất hiện cũng là lúc sự ghen tuông và tính ích kỷ trong tình yêu được thể hiện nhưng họ luôn tự lừa dối bản thân để nói rằng đó chỉ là không muốn mất đi tình bạn tốt... Có lẽ đã đến lúc cần để các bạn đọc và tìm hiểu về câu chuyện tình yêu lãng mạn mà Quỳnh Dao đã viết rất thành công.

Tình yêu là thứ có thể làm nên tất cả và thực tế đã có nhiều câu chuyện chứng minh. Phải mất bao lâu để Quân Vũ và Minh Thư nhận ra họ đã yêu nhau? Và tình yêu đã giúp họ làm nên những kỳ tích gì? Các bạn hãy cùng đọc Mưa là anh, nắng cũng là anh nhé.

Cuộc sống không phải lúc nào cũng chỉ có một màu, khi ta đang hạnh phúc nó là màu hồng, khi ta đau khổ nó có thể là màu đen tối... nhưng bản lĩnh và nghị lực của mỗi người sẽ xây dựng cho riêng mình một cuộc sống với nhiều màu sắc riêng khác nhau. Ý nghĩa cuộc sống được ẩn chứa trong từng tình tiết của câu chuyện.

(ngoisao)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét

♦Rất cảm ơn bạn đã ghé thăm blog !
♦Bạn có thể cho ý kiến của mình về blog xin vào phần nhận xét ở dưới.
♦Mọi ý kiến của bạn sẽ giúp blog ngày càng hoàn thiện hơn đáp ứng được nhu cầu cho chính bạn .
♦Nếu bạn muốn liên kết Logo với thongtin247 thì bấm vào đây

 
Trang chủ | Liên kết | Không gian đẹp | Trắc nghiệm vui | Girl xinh | Nghệ thuật cắm hoa | Sáng tạo | Làm đẹp | Làm hoa Voan | Du lịch | Thể thao | Tình yêu | Teen | Bài thuốc dân gian | Nude | Sự tích hoa