Về với biển, về với chính mình

(thongtin247) -
Có Duy bên cạnh còn việc gì là khó đâu. Lan bỗng cảm nhận chẳng nơi nào ấm áp và yên bình bằng trái tim anh. Cô ngả đầu vào vai anh cùng ngắm mặt trời từ từ đi lên khỏi mặt biển và khe khẽ nói: “Mình sắp có một đứa con anh ạ!”.

Ôtô dần đưa hai người rời thủ đô ồn ào, náo nhiệt đến với đất Hải Phòng thành phố hoa Phượng đỏ. Duy bồi hồi lẩm nhẩm hát, bất giác mỉm cười cúi nhìn Lan đang ngủ say sưa trên vai mình.

Anh khẽ lay: “Em bảo sẽ làm hướng dẫn viên cho anh trong chuyến đi Cát Bà này mà”. Lan dụi mắt nhìn, lát sau mới chậm rãi: “À, phà Đình Vũ, anh ạ. Đây là bến phà 7 km dài nhất miền Bắc. Đình Vũ là nguồn nước chính cung cấp cho nhà máy thuỷ điện Phả Lại. Điện ở đây còn được xuất sang Lào nữa cơ…”. Tiếng Lan hòa vào cùng gió biển dạt dào khiến Duy thấy hạnh phúc đâu đây.

Ngừng một lát để lên phà, Lan rủ Duy lên nóc phà đứng, phóng tầm mắt ra xa lòng rưng rưng nhớ về kí ức mấy năm trước khi còn là sinh viên cùng chúng bạn đi du lịch Cát Bà - nơi đây vẫn còn hoang vắng.Thời gian trôi thật nhanh, đã bao nhiêu thứ thay đổi, vậy mà tình yêu của Duy và Duy vẫn ở bên đây, cùng với cô.

Lan và Duy yêu nhau từ hồi còn học chung lớp Đại học. Duy luôn tâm lý, tinh tế. Lan thì nhỏ nhẹ, ân cần và chu đáo. Họ trở thành một đôi “trời sinh” trong mắt mọi người.

Dịp hè, lớp tụ họp bằng chuyến đi Cát Bà. Duy không thể tham gia vì có việc đột xuất. Duy động viên cô: “Đi vui vẻ, rồi sau này dẫn anh đi”. Duy không đi khiến cho hành trình mất một chút ý nghĩa với Lan, cô cẩn thận viết nhật ký cho Duy mỗi ngày.

Thuê tầu ra Đảo Khỉ khi vừa bước chân xuống biển thì Hảo cô bạn cùng lớp đã bảo Lan: “Lần đầu tiên bước chân xuống biển bạn nghĩ ngay đến ai, người đó hẳn sẽ có ý nghĩa đặc biệt đối với cuộc đời bạn”. Lúc này Lan đâu còn nghĩ được đến ai ngoài Duy.

Ra trường với bản lĩnh và nhiệt huyết tuổi trẻ chỉ mong được cống hiến này, họ thống nhất với nhau sẽ làm kinh tế một, hai năm rồi mới tính chuyện xây dựng gia đình. Va vấp cuộc đời, trải qua bao sóng gió họ vẫn bên nhau. Với tấm bằng loại ưu cùng hình thức xinh xắn, ưa nhìn Lan nhanh chóng được nhận vào làm tại công ty có vốn đầu tư nước ngoài. Cô tự khẳng định được mình bằng năng lực bản thân đồng thời có chỗ đứng và tiếng nói nhất định trong công ty sau hơn một năm đi làm, cô cũng giành được không ít ánh mắt ái mộ của các anh em bạn bè đồng nghiệp. Lan như mạnh mẽ hơn, cô vùi đầu vào công việc, hiệu quả trong công việc của cô khiến sếp rất hài lòng và có ý định cất nhắc.

Duy được làm giám sát của một công ty xây dựng lớn, tương lai rạng ngời, cũng hăng hái phấn đấu vì cả hai. Cuộc sống cứ cuốn trôi, mang theo họ cùng những tham vọng khát khao cháy bỏng nhưng vô hình như thành đạt, công thành danh toại...

Chỉ có bố mẹ hai bên là sốt ruột bởi hai người yêu nhau đã lâu. “Thôi thì cứ cưới đi rồi động viên nhau làm ăn...”. Cưới rồi nhưng Lan vẫn “kế hoạch” vì họ đều muốn tạo một cơ sở thật vững chắc cho những đứa con sau này, thực tâm Lan cũng không vội lắm vì cô đang mải theo đuổi chức trưởng phòng trong công ty.

Biết chuyện, mẹ chồng Lan phật ý. Theo bà: "Người phụ nữ cần biết an phận thủ thường, phải là người vợ hiền, hết lòng vì chồng con... Lấy nhau thì phải biết vun đắp cho tổ ấm của mình chứ. Ai lại suốt ngày mỗi người một nơi, hết dự án này đến công trình nọ, thử hỏi đây có còn là cái nhà?".

Lan và Duy cũng phải suy nghĩ nhiều. Duy chỉ lo cho sức khoẻ của Lan, sợ rằng cô sẽ kiệt sức vì mệt mỏi. Cùng lúc đó cuộc đấu trí trong công ty Lan diễn ra đến hồi căng thẳng. Cô đang phải đấu tranh gay gắt với một người ngang cơ. Lan phải lựa chọn và suy nghĩ rất nhiều, làm trưởng phòng cô sẽ được nhiều thứ, tiền tài địa vị và cả quyền lực, nhưng cũng phải hy sinh không ít. Giữa gia đình và sự nghiệp, cô chỉ có thể chuyên tâm vào một. Lan nhớ đến lời mẹ chồng, ánh mắt tha thiết của Duy, cùng sự kèn cựa bon chen ở công ty, tất cả trộn lẫn vào nhau khiến đầu cô trực nổ tung. Lan lặng im mấy hôm liền khiến Duy nghĩ cô đang bị stress.

Duy đến bên Lan khẽ khàng: “Cuối tuần này vợ chồng mình đi Cát Bà nhé, lâu rồi mình chưa đi chơi đâu đó cùng nhau”. Lan ngước nhìn anh mỉm cười, đồng ý.

Chuyến đi Cát Bà được quyết định thật nhanh chóng. Duy vẫn thường bảo Lan: “Chỉ cần về với biển cả mênh mông, nỗi buồn sẽ được xoá mờ hay giảm đi phần nào”. Đã lâu rồi Lan không ra biển. Cô vẫn nhớ cảm giác nghẹn ngào khi lần đầu tiên đặt chân xuống biển cô đã nhớ Duy cồn cào ra sao, mọi kí ức cứ ngập tràn khiến Lan càng cảm thấy yêu và cần Duy hơn bao giờ hết. Cô bỗng thấy rằng triết lý “Gia đình là quả bóng thủy tinh, công việc là quả bóng cao su” quả thật là sát thực cũng như công danh, sự nghiệp rồi bỗng chốc sẽ tan biến như những con sóng bạc đầu kia. Con sóng này đi sẽ có con sóng khác nối tiếp nhau những sẽ chẳng con sóng nào thực sự ở lại với biển cả, sẽ chẳng có cái gì mãi mãi vĩnh viễn ở bên mình trừ tình yêu chân chính và những giây phút vĩnh cửu mình xây đắp được. Qua bao nhiêu năm tháng khó khăn Duy vẫn ở bên Lan nguyên vẹn tình cảm ban đầu, cô còn mong đợi gì hơn nữa. Lan vẫn thường tự hào vì được mọi người khen là thông minh và giỏi tính cơ mà, sao giờ đây cô lại ngốc ngếch đến thế. Cô nhủ thầm và cảm ơn Duy đã cho cô phút riêng tư để suy nghĩ về những việc làm đã qua. Lan đã có đáp án cho bài toán của mình rồi.

Biển mùa này vắng khách do tiết trời đã hơi se lạnh. Để Lan ngồi suy tư trên bờ ngắm hoàng hôn, Duy tranh thủ đi chụp ảnh và nhặt ốc mang về cho vào bể cá cảnh. Sau bữa tối hai người đi dạo quanh trung tâm Cát Bà.

Sáng hôm sau Lan gọi Duy dậy sớm rủ lên bãi Cát Cò 3 ngắm mặt trời mọc. Dạo trước đến Cát Bà, Lan bỏ lỡ hai lần ngắm rồi. Ngày thứ nhất do đi chơi, uống rượu Cần, hát hò cùng các bạn về muộn nên không thể dậy sớm. Hôm sau thì Lan không biết chọn vị trí nào để nhìn mặt trời từ từ đi lên mà không bị những ngọn núi che khuất. Đến khi cô cùng đứa bạn chạy hết hơi lên được đến bãi Cát Cò 3 thì mặt trời đã lên cao. Ánh mặt trời mùa hè chói chang gay gắt như ngạo nghễ và thách thức cô đến ngắm lần nữa. Lúc ấy Lan nhủ thầm sẽ có ngày quay lại Cát Bà cùng người mình yêu. Rồi công việc bận rộn níu kéo khiến cô cứ lần lữa. Giờ thì Lan làm được rồi. Có Duy bên cạnh còn việc gì là khó đâu. Lan bỗng cảm nhận chẳng nơi nào ấm áp và yên bình bằng trái tim anh. Cô ngả đầu vào vai anh cùng ngắm mặt trời từ từ đi lên khỏi mặt biển và khe khẽ nói: “Mình sắp có một đứa con anh ạ!”.


(Theo Khuyến học)


0 nhận xét:

Đăng nhận xét

♦Rất cảm ơn bạn đã ghé thăm blog !
♦Bạn có thể cho ý kiến của mình về blog xin vào phần nhận xét ở dưới.
♦Mọi ý kiến của bạn sẽ giúp blog ngày càng hoàn thiện hơn đáp ứng được nhu cầu cho chính bạn .
♦Nếu bạn muốn liên kết Logo với thongtin247 thì bấm vào đây

 
Trang chủ | Liên kết | Không gian đẹp | Trắc nghiệm vui | Girl xinh | Nghệ thuật cắm hoa | Sáng tạo | Làm đẹp | Làm hoa Voan | Du lịch | Thể thao | Tình yêu | Teen | Bài thuốc dân gian | Nude | Sự tích hoa